( Tế Công Hoạt Phật từ huấn )
Khi
nghiệp quả đã chín muồi, nghiệp báo hễ đã hiện ra trước mặt thì chẳng cách nào
miễn khổ rồi, cũng giống như một người đã bị oan gia tóm được rồi thì không dễ
dàng gì mà thoát lìa được. Trước khi chưa bị tóm được, con vẫn còn có thể trốn
thoát, vậy nên các con hãy nhân lúc nghiệp chướng vẫn còn chưa hiển hiện trước
mắt thì hãy thật tốt mà tinh tấn niệm Phật tiêu trừ nghiệp chướng, và cho dẫu
nghiệp chướng hiển hiện trước mắt thì cũng phải tuỳ duyên tiêu nghiệp cũ, chớ
có lại gây vạ mới, nhất tâm nhất ý cầu sanh thế giới cực lạc là việc quan trọng.
Mọi
người niệm Phật cầu vãng sanh tây phương là việc rất bình thường, thế nhưng
cũng có những người lúc lâm chung nghiệp chướng hiển hiện ra trước mắt, chớ đâu
phải trăm phần trăm thân thể chẳng có bệnh khổ. Có một tỳ kheo nọ, bởi vì lúc
xuất gia chẳng gặp được thiện tri thức, thụ giới rồi lại quay về ngôi miếu xuất
gia mà mọi hành động đều y như người thế tục, đều đã phạm vào rất nhiều giới. Cậu
ta biết đã phạm giới quá nhiều, nghiệp chướng quá nặng, cứ như thế thì không ổn.
Thế nhưng bởi vì thân thể sớm đã yếu kém suy nhược, chẳng cách nào ứng phó với
sinh hoạt ăn ở của đại chúng, ở chung với mọi người rất miễn cưỡng. Niệm phật
tuy tinh tấn, biết rằng phải sám hối, thế nhưng đã tạo nghiệp quá nặng rồi, lúc
lâm chung nghiệp chướng hiển hiện trước mắt, muốn niệm Phật nhưng chẳng cách
nào niệm, mọi người bèn trợ niệm cho cậu ta, thế nhưng cậu ta lại cứ gào lên bảo
rằng không thể niệm không thể niệm, hễ trợ niệm thì đầu của cậu ta lại đau, con
xem nghiệp chướng đến mức độ như thế ! Đấy là tình hình nghiệp quả hiển hiện
trước mắt, quá ư là đáng sợ !
Hình icon Show icon