Bách Hiếu Kinh
Thiên địa trọng hiếu hiếu
đi đầu
Một chữ hiếu, được cả
nhà yên
Hiếu thuận khả sinh con
hiếu thảo
Con em hiếu thảo, tất “
Minh Hiền ”.
Hiếu là bước đầu đạo làm
người
Hiếu tử “ tạ thế ” tức
thành Tiên
Xưa nay trung thần đa hiếu
tử
Vua tuyển Hiền thần chọn
“ Hiếu Liêm ”.
( Người hiếu thảo liêm
chính )
Tận tâm hết sức hiếu Phụ
Mẫu
Hiếu đạo không chỉ “ việc
ăn mặc ”
Đạo hiếu quý chỗ hiếu
trong lòng
Hiếu bị quở trách không
đáp cãi.
Tiếc thay nhân gian chẳng
biết hiếu
Hồi tâm phục Hiếu Thiên
lý ( tuần ) hoàn
Mọi chuyện không êm do bất
hiếu
Nào biết hiếu khả cảm động
Trời.
Hiếu quý chỗ vâng lời
không cãi
Hiếu thuận không phân Nữ
hay Nam
Phúc lộc đều do hiếu đem
lại
Hiếu tử được trời trọng
khác thường.
Mọi người đều có thể hiếu
thuận
Hiếu kính Phụ Mẫu như
kính Trời
Hiếu tử luôn nói lời hiếu
kính
Dâu hiếu mặt đượm nét hiếu
hiền
Bên cha mẹ chồng khả tận
hiếu,
Lưu gương hiếu hạnh là
người hiền.
Nữ được tiếng tốt trước
học hiếu
Tam tòng tứ đức hiếu trước
tiên.
Hiếu được người thôn xóm
khâm kính
Hiếu thảo trong nhà, già
trẻ vui
Hiếu tử gặp người thì
khuyến hiếu
Hiếu hóa phong tục, nhân
phẩm đoan ( chính )
Sinh thời, hiếu tử danh
cao quý
Thác rồi hiếu tử danh
muôn đời
Xử thế duy có sức Hiếu mạnh
Hiếu có thể cảm động đất
trời.
Hiếu kinh hiếu văn
khuyên dạy Hiếu
Hiếu cha, hiếu mẹ hiếu Tổ
tiên
Bố Mẹ sinh con vốn “ vì
hiếu ”
Có hiếu thì là con trai hiền.
Làm người có thể Hiếu Bố
Mẹ
Hiếu tử đời sau sẽ noi
theo
Chẳng biết hiếu thảo với
Bố Mẹ
Bất hiếu chịu nghèo chớ
oán trời.
Hiếu tử mặt mang vẻ vui
hòa
Vào ra Hiếu đễ tự nhiên
an
( hiếu đễ : hiếu thuận
phụ mẫu, thương yêu anh em )
Lúc sống nên hiếu mà
không hiếu
Bố Mẹ mất rồi hiếu muộn
màng.
Hiếu trong tâm, hiếu
không “ ngoài mặt ”
Hiếu quý thực hành,
không “ suông lời ”
Hiếu tử tề gia cả nhà
vui
Hiếu tử trị quốc vạn dân
an
Ngũ cốc bội thu đều do
hiếu
Biết hiếu, cả năm đều
yên vui.
Khả hiếu chẳng ở giàu
hay nghèo
Ân cần thành kính là hiếu
Nam
Sinh thời hành hiếu mới
là hiếu
Thác rồi tận hiếu vô ích
thôi.
Anh em hòa thuận tức là
hiếu
Hai chữ “ nhường nhịn ”
hiếu vẹn toàn
Hiếu từ khó khăn thấy
chơn hiếu
Mặt luôn nét hiếu, thành
kính, vui.
Phụ mẫu còn sống nên hiếu
ngay
Hiếu nghĩ thương Bố Mẹ
cô quạnh.
Năm tháng qua nhanh mau
hiếu ngay
Bố Mẹ mình hiếu, thọ do
trời.
Hiếu thuận gia truyền hiếu
là báu
Tính hiếu ôn hòa, vị hiếu
ngọt
Dê con quỳ bú còn biết
hiếu
Quạ hiếu mớm trở lại mẹ
hiền,
Làm người nếu không biết
báo hiếu
Chẳng bằng cầm thú thật
đáng thương !
Trăm hạnh muôn thiện, hiếu
đứng đầu
Nên biết chữ hiếu là cội
nguồn
Niệm Phật, hành thiện
cũng là hiếu
Hiếu cậy Phật lực siêu cửu
thiên.
Lớn lao thay, chữ hiếu,
chữ hiếu
Hiếu thật vô cùng hiếu
vô biên
Chương này từng câu
không lìa hiếu
Lìa hiếu nhân luân sẽ đảo
điên.
Niệm được mười lần nghìn
cái hiếu
Đọc được trăm lần, vạn
hiếu toàn
Nghìn lần vạn lần thường
thường niệm,
Tiêu tai miễn nạn,
chương Bách Hiếu
Hình icon Show icon