Hoàng Mẫu Huấn Tử Thập Giới - ( Giới Cáo Thứ Tư )

Hoàng Mẫu Huấn Tử Thập Giới

( Giới Cáo Thứ Tư )

Thật thật giả giả giả giả thật
Ngộ thấu chân giả định siêu trần
Phàm trần lập công rộng tuyên hoá
Hoá đời về cội cùng cầu chân.


Bốn giới cáo, Nguyên-phật-tử, chân công tu luyện
Cõi hồng trần, là bể khổ, sóng cả mênh mông
Cuộc đời người, như phù du, quả thật ngắn ngủi
Có mấy ai, thoát khỏi được, Thập điện Diêm-Vương
Suốt ngày đêm, khổ bận rộn, bôn ba Nam Bắc
Như trâu ngựa, chịu khổ cực, giữa chốn đồng hoang
Cuộc đời người, vài mươi năm, sanh lão bệnh tử
Muôn ngàn cảnh, như sương mai, gặp nắng sẽ tan
Tranh danh lợi, tham phú quý, lang thang sanh tử
Tham vợ đẹp, luyến con yêu, giấc mộng kê vàng
Cảnh thê lương, nơi hồng trần, thật là khó tả
Có thất tình, lẫn lục dục, mê hoặc các con
Mặc cho con, tích cóp của, gia tài vô số
Ngàn thửa ruộng, thu vạn đấu, ngày ăn vài thăng
Dù cho con, cất nhà cao, chọc trời rộng lớn
Cũng chẳng qua, ngủ tám thước, chỉ nằm một giường
Mặc cho con, có vàng bạc, chất cao tựa núi
Về âm phủ, chẳng mang được, một đồng bên mình
Dù cho con, mặc lụa là, lộng lẫy y phục
Cũng chẳng qua, ngừa nóng lạnh, chống gió che thân
Mặc cho con, trên bàn tiệc, cao lương mỹ vị
Vì ngon miệng, giết sinh linh, tội khó trở thân
Mặc cho con, mãi ăn chơi, ngày đêm hưởng lạc
Một trăm năm, như giấc mộng, búng tay thoáng qua
Mặc cho con, thê thiếp tốt, con xinh tuấn tú
Đường suối vàng, chia tứ xứ, cảnh biệt thê lương
Than một tiếng, đời ngũ trược, lệ xót tuôn chảy
Mong tất cả, con của Mẫu, chớ nên mê lòng
Nơi trần thế, ví như nơi, du ngoạn, sân khấu
Ai cụ cố, ai là cháu, ai là mẹ con
Nếu ngộ được, cảnh đời giả, cả nhà tu đạo
Cùng hành công, cùng lập đức, cùng về Tiên-Thiên
Nơi hậu-thiên, tu chân đạo, nhà lành hoà thịnh
Khi công thành, về Tiên-thiên, một nhà sum vui
Kỳ duyên này, thật ảo diệu, xưa chưa từng thấy
Chỉ tiếc than, đời mê người, chưa tỉnh “kê vàng”
Người vì danh, đã nhất-phẩm, còn muốn vương vị
Kẻ vì lợi, kiếm trăm vạn, chưa thoả lòng tham
Chỉ biết tham, chỉ biết luyến, toàn không suy nghĩ
Quên mất đi, đường sinh tử, xuống gặp Diêm-Vương
Sớm tỉnh ngộ, sớm tu chân, siêu thoát tam giới
Không tỉnh ngộ, tâm tánh mê, địa ngục thê lương
Trời và vực, chia hai đường, bởi một tâm niệm
Nếu nhất thời, tâm niệm sai, vĩnh chịu bi thương
Nỗi thống khổ, nơi địa phủ, dùng lời khó hết
Đài nghiệt-kính, soi một lần, tội hiện rõ ràng
Nếu hành thiện, có cơ may, kiếp sau hưởng phước
Khi phước hết, vẫn phải đoạ, sao khả trường tồn ?
Nếu tạo nghiệt, chịu báo ứng, có miệng khó cãi
Đài nghiệt-kính, soi tội nghiệt, tự gánh tội hình

Có núi dao, có vạc dầu, hình phạt đủ loại
Nào cưa lớn, nào cối sắt, chó uống máu-canh
Cầu nại-hà, rơi biết bao, già trẻ thanh thiếu
Mười tám tầng, đại địa ngục, khiến người thảm thê
Thật rùng rợn, thật khủng khiếp, khó nói thêm nữa
Phê đến đây, không nén được, nước mắt trào tuôn
Lỡ sa chân, thành mối sầu, thiên thu vạn cổ
Mất thân người, vĩnh trôi dạt, khó về cố hương
Nghe Mẫu khuyên, tu Thiên-Đạo, tinh thần phấn chấn
Lập chí kiên, phát đại nguyện, tâm tựa kim-cang
Cửu Tổ con, trong luân hồi, ngày đêm mong đợi
Trông đợi con, hành công đức, thoát biển sầu đau
Một niệm sai, tự mình đoạ, chẳng tính là bao
Lại liên luỵ, đến cửu huyền, than khóc chín suối
Áp âm-sơn, sáu vạn năm, đau thương muôn nỗi
Đợi hạ-nguyên, gặp phổ độ, mới lên từ-hàng
Nếu hạ-nguyên, có cơ may, gặp kỳ phổ độ
Liệu biết chắc, chuyển thân người, cầu được Chân-truyền
Nên chi bằng, nhân lúc này, Tây Thiên tốc tiến
Tỉnh đường mê, đi theo Mẫu, trở về Diêu-Bang
Phê đến đây, nghỉ một lúc, Mẫu lại lên Đàn
Ngừng bút vàng, ý trong huấn, xem hiểu tường tận.

Ngừng.
Hoàng Mẫu Huấn Tử Thập Giới - ( Giới Cáo Thứ Tư ) Hoàng Mẫu Huấn Tử Thập Giới - ( Giới Cáo Thứ Tư )
910 1

Bài viết Hoàng Mẫu Huấn Tử Thập Giới - ( Giới Cáo Thứ Tư )

Chia sẻ bài viết

Cùng Chuyên Mục

Previous
Next Post »