Phật đường là nơi tránh kiếp tị nạn,
là thuyền cứu sinh, là pháo đài kiên cố, là ô dù che chở chúng sinh khi thiên
tai đại hoạ của thời tam kì mạt kiếp ập đến.
Thiết lập phật đường nhất định có thể
che chở bản thân, che chở tổ tiên, con cháu. Điều này là tuyệt đối chính xác vô
cùng.
Tại Đài Bắc có ông Trương là chồng của
vị đàn chủ họ Trác, ông ấy rất cố chấp khó bảo. Gia đình của họ ở ngoại ô đài bắc
mở một tiệm ăn chuyên về thịt gà vườn thả rông, tiệm này nằm ngay dưới chân đồi.
Trác đàn chủ là người rất thành tâm, trước lúc kết hôn cô đã tu đạo và thanh khẩu
rồi. Sau khi kết hôn thì trong nhà đã an toạ lập phật đường.
Đứa con gái của gia đình họ lúc nhỏ
thường hay nghe thấy tiếng gà la hét kêu cứu mạng vào lúc nửa đêm, vậy nên lúc
bấy giờ thường khuyên cha chớ có sát sanh tạo nghiệp nữa, thế nhưng người cha vốn
dĩ chẳng nghe lọt tai; sau đó thì ông Trương này trong một lần do sự cố bệnh
tim bộc phát mà qua đời, khi chết thân thể cứng đơ.
Trong một lần pháp hội nọ, vong hồn của
ông ấy trở về kết duyên, đau khóc nức nở ngay tại chỗ, và thuật lại tình hình
sau khi ông qua đời. Ông ấy bảo rằng lúc còn sống do đã tạo nghiệp chướng sâu nặng,
nghiệp sát quá nhiều, do đó lúc lâm chung linh của ông vốn dĩ chẳng có trở về đến
Thiên Phật Viện, mà do nghiệp lực chiêu cảm nên linh hồn của ông sau đó đã
phiêu đến địa ngục, chịu khổ rất lâu, mãi đến khi có một ngày nọ gặp được ngài
Địa Tạng Vương Bồ Tát. Ngài Địa Tạng biết rằng ông Trương này là đạo thân, vả lại
trong nhà có thiết lập phật đường. Do bởi thấy gia đình ông có thiết lập phật
đường, có công đức nên ngài mới đem vong hồn của ông dẫn về đến Thiên Phật Viện
để tu.
Ông ấy bảo rằng ông ấy rất hối hận, vì
lúc còn sống không chịu nghe lời vợ, không nghe ý kiến của con cái, vì lợi ích
kinh doanh ngắn ngủi tạm bợ mà cứ mãi sát sanh tạo nghiệp, vậy nên sau khi ông
qua đời, chịu khổ ở địa ngục và được ngài Địa Tạng cứu ra, ông cứ mãi hiển hoá
khiến cho việc buôn bán bắt đầu ế ẩm, đình trệ, với hy vọng là các anh em sẽ đổi
nghề, chớ có lại tiếp tục tạo nghiệp.
Ngoài ra ông ấy cũng đặc biệt dặn dò
con cái rằng cha chẳng có công chẳng có đức, thân đầy tội nghiệt, duy chỉ có dựa
vào công đức hồi hướng của con cái hành công liễu nguyện, hy vọng mời điểm truyền
sư từ bi đến phật đường trong nhà để mở lớp nghiên cứu thật nhiều, bởi vì mỗi lần
bàn đạo một lần, lên lớp một lần thì ông ấy cũng có thể có được công đức hồi hướng,
thì có thể triêm quang.
Hình icon Show icon